Bạn sẽ mất tiền nếu không hiểu “chu kỳ xén lông cừu”
Bạn sẽ mất tiền nếu không hiểu "chu kỳ xén lông cừu"
Ai là người thật sự đang siết nợ chúng ta?
Ai đang đẩy con người ra khỏi chính căn nhà của họ, đẩy họ vào cảnh khốn cùng – phải lao động cả đời chỉ để trả những khoản nợ không hồi kết? Ai là người đẩy giá cả lên cao, rồi khiến mọi thứ sụp đổ… và sau đó, chính họ quay lại mua lại tài sản đó với giá rẻ mạt?
Tài sản của các công ty phá sản, đất đai, nhà cửa – tất cả được gom lại với mức giá không tưởng.
Chính là họ. Dưới ngân hàng. Dưới 1% những người đứng sau nhà nước.
Họ đã giàu… và càng ngày càng giàu hơn. Bởi vì đây là cuộc chơi của họ. Một cuộc chơi được tạo ra bằng cách bơm thổi và tạo ra chu kỳ – chu kỳ tăng trưởng rồi khủng hoảng. Họ nắm luật chơi, còn phần còn lại của thế giới thì không.
Thứ họ thật sự thu về không chỉ là tiền.
Mà là nhà cửa, là đất đai, là thời gian và sức lao động của những con người ở tầng đáy xã hội – những người không hiểu quy luật, không biết gì về tài chính. Những người ấy sẽ đi làm thuê cả đời để trả nợ. Chỉ bởi vì họ không biết rằng… đây là một trò chơi.
Lãi suất và dòng tiền – đó chính là cái bẫy.
Nó là cái móc câu cho đàn cá lao vào. Dòng tiền chỉ là công cụ. Nó chưa bao giờ là mục đích. Thứ mà họ muốn là tài sản thực: đất đai, nhà cửa, sức lao động, thời gian và sự tự do của con người.
Và rồi thế giới quan của bạn sẽ thay đổi, khi bạn hiểu rằng…
“Deep State” – thế giới ngầm – không có phe phái. Không có chia rẽ. Tất cả những gì bạn biết, là những gì mà bạn được phép biết. Mọi sự kiện mà bạn nghĩ là ngẫu nhiên – có thể đã được sắp đặt.
Ngay cả những thiên tai, khủng hoảng – cũng không chắc là tự nhiên.
Chào mừng đến với Doanh Nhân Thành Công
Nơi những sự thật mà xã hội không muốn bạn biết sẽ được hé lộ.

Ngày nay, nhiều người nghĩ rằng Mỹ là bá chủ thế giới.
Rằng các nước như Nga, Trung Quốc, Đức, Anh, Pháp… hay các tổng thống của họ là người quyền lực nhất.
Nhưng sự thật là… họ chỉ là những người làm thuê.
Quốc gia của họ – chỉ là sân chơi cho các đại gia tộc đứng sau điều khiển.
Những gia tộc ấy kiểm soát tất cả.
Tài chính. Tài nguyên. Chính trị. Kinh tế. Xã hội.
Họ có thể thay đổi cả một thể chế.
Muốn ai lên làm tổng thống, hay thủ tướng – họ có thể sắp xếp.
Nghe có vẻ khó tin? Nhưng hãy để ý…
**Tất cả mọi sự kiện trên toàn thế giới – đều xoay quanh 5 chữ:
Nợ công – Thuế – Luật pháp.
Hiểu đúng 5 chữ này, bạn sẽ hiểu được tất cả:
Tại sao nền kinh tế sụp đổ.
Tại sao bất ổn chính trị xảy ra.
Tại sao người dân luôn là người chịu thiệt.
Hãy tiếp tục theo dõi.
Để hiểu sâu hơn: Cách mà giới tinh hoa lấy tiền của bạn, và cách họ tạo ra suy thoái kinh tế như thế nào.
Làm sao giới tinh hoa kiếm tiền? Một cách dễ hiểu nhất.
Mình sẽ kể cho bạn nghe một cách đơn giản – dễ hiểu – về cách mà giới tinh hoa điều khiển cả nền kinh tế để làm giàu, trong khi phần còn lại của thế giới phải nai lưng ra trả giá.
Đầu tiên, hãy nhớ một điều cơ bản:
Chi tiêu của người này, chính là thu nhập của người khác.
Bước 1 – Hạ lãi suất, kích thích kinh tế
Mọi chuyện bắt đầu từ ngân hàng – cánh tay phải của giới tinh hoa.
Họ hạ lãi suất cho vay xuống mức thấp nhất, để “kích thích phát triển kinh tế”.
Nghe có vẻ tích cực đúng không? Nhưng chờ đã…
Khi lãi suất thấp, người dân và doanh nghiệp đổ xô đi vay tiền.
Họ thế chấp nhà cửa, đất đai, và cả sức lao động trong tương lai để lấy vốn đầu tư, mở rộng sản xuất.
Tiền được rót vào thị trường, kinh tế khởi sắc:
-
Người dân có việc làm, có tiền chi tiêu.
-
Doanh nghiệp có lãi.
-
Cả xã hội như đang bước vào thời kỳ vàng son.
Và đây chính là bước đầu tiên của một chu kỳ kinh điển mang tên:
“Xén lông cừu” – từng được mô tả rất rõ trong bộ phim tài liệu Tình Yêu Tư Bản.
Trong thời điểm này, tài sản thế chấp tăng giá mạnh.
Người ta tiếp tục vay thêm – vì lãi suất thấp – và vì họ tin rằng “mọi thứ sẽ còn tăng tiếp”.
Bước 2 – Bắt đầu tăng lãi suất
Rồi một ngày, khi lạm phát tăng quá cao, ngân hàng lại bắt đầu tăng lãi suất để kiềm chế nó.
Và đây là lúc “cuộc chơi” chuyển hướng.
-
Doanh nghiệp không còn đủ tiền trả nợ, bắt đầu bán tháo tài sản.
-
Họ cắt giảm quy mô, sa thải công nhân.
-
Người lao động mất việc, không còn thu nhập, không trả nổi nợ – và tuyên bố phá sản.
-
Tài sản bị siết, nhà bị tịch thu, đất đai rơi vào tay ngân hàng.
Kinh tế suy thoái, và giới tinh hoa bắt đầu… mua lại tất cả với giá rẻ mạt.
Bước 3 – Lặp lại vòng xoáy
Sau khi mọi thứ rơi vào hỗn loạn, giới tinh hoa lại…
hạ lãi suất lần nữa.
Vòng lặp cứ thế tiếp diễn – như một chiếc máy nghiền không bao giờ dừng lại.
Bạn có bao giờ để ý, chỉ trong vòng 20 năm, giá nhà – giá đất đã tăng gấp bao nhiêu lần không?
Đó chính là kết quả của các chu kỳ bơm – xả này.
Nếu bạn không hiểu nó, bạn sẽ mãi là nô lệ của lạm phát, làm việc cật lực cả đời mà vẫn không mua nổi một mảnh đất tử tế.
Chỉ những người hiểu quy luật, biết cách nhận diện các thời kỳ chuyển giao của nền kinh tế, mới có thể nắm bắt cơ hội và bảo vệ mình khỏi trò chơi này.
Còn giới tinh hoa thì sao? Họ có cảm thấy tội lỗi không?
Bạn có nghĩ họ bận tâm không – khi 170.000 gia đình ở Mỹ mất nhà trong cuộc khủng hoảng lớn nhất lịch sử?
Câu trả lời là KHÔNG.
Vì họ chính là thủ phạm.
Và họ sẽ tiếp tục làm điều đó.
Hết lần này đến lần khác.
Cho đến khi thế giới bị nhấn chìm trong những món nợ không bao giờ trả nổi.
Hiểu được điều này, bạn sẽ không còn hoang mang.
Bạn sẽ bắt đầu nhìn thế giới bằng một đôi mắt hoàn toàn khác.
Không còn là nạn nhân, mà là người thức tỉnh.
Bạn đã bao giờ tự hỏi: Tại sao cứ mỗi lần xảy ra chiến tranh, dịch bệnh, khủng bố… thì nền kinh tế lại sụp đổ?
Không phải ngẫu nhiên.
Trong tất cả các kịch bản tưởng chừng như “bất ngờ” ấy – đều có một mục đích chung:
Đạp nền kinh tế xuống thật sâu, để gom tài sản với giá rẻ mạt.
Và rồi… đẩy các ngân hàng quốc gia vào tình trạng vỡ nợ.
Chứng khoán – Công cụ vàng của ngân hàng
Ngân hàng không chỉ là nơi cho vay.
Họ còn lập ra sàn chứng khoán – không chỉ để kiểm soát rủi ro nợ xấu – mà còn là một cỗ máy kiếm nợ siêu hiệu quả.
Bạn hỏi: Ngân hàng lập sàn chứng khoán để làm gì?
1. Kiểm soát doanh nghiệp nợ ngân hàng
Doanh nghiệp nợ nhiều?
Ngân hàng có thể ép họ phải IPO (phát hành cổ phiếu ra công chúng) để huy động vốn trả nợ.
-
Khi lên sàn, mọi thứ sẽ minh bạch hơn.
-
Ngân hàng dễ dàng giám sát dòng tiền của doanh nghiệp.
-
Nếu cổ phiếu tăng giá, doanh nghiệp có thể gọi vốn mới mà không cần vay thêm.
-
Còn nếu cổ phiếu rớt giá? Doanh nghiệp cứ ôm đống nợ đó mà tự lo.
Ngân hàng đã bơm tiền thổi giá, mà còn rớt thì… xin lỗi, “hết cứu”.
2. Lợi nhuận kép – Giám sát & kiếm tiền
Ngân hàng đâu chỉ ngồi giám sát.
Họ còn mua cổ phiếu giá rẻ từ trước khi IPO.
Đến khi cổ phiếu lên sàn, họ bán lại với giá cao, chốt lời ngay.
Doanh nghiệp phá sản ư? Không sao cả.
Ngân hàng vẫn thắng – vì họ đã thu đủ:
-
Phí bảo lãnh phát hành,
-
Lãi vay,
-
Và hàng loạt phí tài chính khác.
3. Sàn chứng khoán – Cỗ máy in tiền ngầm
Ngân hàng tạo ra vô số sản phẩm tài chính:
Margin, Repo, Pricing… – tất cả đều để thu phí, để kiểm soát dòng tiền.
-
Khi thị trường tốt, họ cho vay margin (đòn bẩy tài chính).
-
Khi thị trường xấu, họ xiết margin, khiến cổ phiếu rớt mạnh.
=> Lợi cả hai đầu, ai lỗ mặc kệ, ngân hàng vẫn lời!
Sàn chứng khoán có thể sập bất cứ lúc nào. Nhưng ngân hàng thì luôn thắng.
Nhà đầu tư nhỏ lẻ – chính là người chơi ván cờ… do người khác bày ra.
Luật chơi này viết ra để ngân hàng không bao giờ thua.
Và chỉ có bạn – nếu không đủ tỉnh táo – mới là người bị cuốn vào ván cờ ấy.
Câu chuyện về những “tỷ phú ảo” – và cú lật mặt ngoạn mục
Giờ thì bạn đã hiểu vì sao thời gian gần đây, một loạt tỷ phú “bốc hơi” hoặc bị “đưa vào khu nghỉ dưỡng đặc biệt”?
Họ vay vốn, thổi giá cổ phiếu, rồi rút lui trước khi vỡ trận.
Một kịch bản cũ nhưng vẫn hiệu quả.
Bước 1:
Họ vay tiền ngân hàng hoặc các quỹ đầu tư, lập ra một công ty hoành tráng, với cái tên nghe “triệu đô” – nào là AI, công nghệ, năng lượng tái tạo, thương mại điện tử…
Không cần sản phẩm thực tế, chỉ cần một “tầm nhìn” đủ hấp dẫn là được.
Bước 2:
Bắt đầu tạo sóng truyền thông:
-
Thuê báo chí,
-
KOL tung hô,
-
Gieo vào đầu công chúng hình ảnh về một “kỳ lân công nghệ” sắp sửa thay đổi thế giới.
Chỉ với hai bước ấy, họ có thể đẩy giá cổ phiếu lên trời, thu hút hàng ngàn nhà đầu tư nhỏ lẻ nhảy vào.
Và rồi – họ âm thầm bán ra, rút sạch tiền, để lại một đống đổ nát phía sau.
Ai là người mất tiền?
Bạn. Người chơi cuối. Người tin vào giấc mơ do người khác vẽ ra.
Giờ thì bạn đã thấy bức tranh chưa?
Trong mọi cuộc chơi kinh tế – luôn có kẻ đạo diễn, luôn có người điều khiển sân khấu.
Chiến tranh, dịch bệnh, khủng hoảng – không bao giờ là ngẫu nhiên.
Và chỉ khi bạn hiểu được quy luật, bạn mới có thể thoát khỏi vai con tốt thí trên bàn cờ ấy.
Nếu bạn thấy điều này quan trọng – hãy chia sẻ cho những người đang lao vào thị trường mà chưa hiểu trò chơi.
Vì thức tỉnh luôn tốt hơn là tỉnh dậy trong cảnh trắng tay.
Bạn có từng nghe về những “thiên tài đầu tư” chỉ sau một đêm trở thành tỷ phú?
Xuất hiện khắp các hội nghị, gọi vốn cộng đồng, liên tục được truyền thông tung hô như những “Steve Jobs mới”, “Elon Musk của châu Á”?
Nhưng sự thật đằng sau những cú “kỳ diệu” đó là gì?
Bước 1: Vẽ giấc mơ – bơm thổi giá trị ảo
Một nhóm người bắt tay với các quỹ đầu tư tham gia từ sớm.
Họ bơm giá trị doanh nghiệp lên trời, dùng truyền thông, báo chí, KOLs để kể những câu chuyện đẹp như mơ về công nghệ, AI, năng lượng tái tạo…
Không cần sản phẩm thật, chỉ cần một tương lai “tráng lệ” là đủ.
Bước 2: Đưa lên sàn – biến công ty thành… tỷ đô trên giấy
Doanh nghiệp được đưa lên sàn chứng khoán.
Lúc này, giá trị thực tế có thể chỉ là vài chục triệu USD – nhưng được định giá hàng tỷ đô.
IPO với giá “không tưởng”. Cổ phiếu tăng vọt nhờ hiệu ứng truyền thông, dòng tiền nhỏ lẻ bắt đầu đổ vào như con thiêu thân lao vào ánh sáng.
Bước 3: Rút tiền – thoát hàng trước khi bong bóng vỡ
Khi cổ phiếu đạt đỉnh, tỷ phú âm thầm bán ra từng phần, thu về hàng trăm triệu đô.
Nhà đầu tư nhỏ lẻ vẫn còn say giấc mơ, nghĩ rằng “giá còn tăng nữa”… và tiếp tục mua vào.
Bước 4: Bong bóng vỡ – giấc mơ thành ác mộng
Công ty không tạo ra lợi nhuận thật, cổ phiếu bắt đầu lao dốc, niềm tin sụp đổ.
Tỷ phú đã rút hết, rời đi.
Chỉ còn lại những nhà đầu tư mắc kẹt với đống cổ phiếu vô giá trị.
Bất động sản – Cái bẫy kinh tế lớn nhất thế kỷ
Bạn đã bao giờ nhìn lại giá nhà cách đây 20 năm chưa?
Một căn nhà ở TP.HCM chỉ khoảng 500 triệu. Giờ đây, 5 tỷ vẫn chưa chắc mua được.
Giá tăng gấp 10 lần. Nhưng người dân có giàu lên gấp 10 không?
Ngược lại – họ còn nghèo đi.
Vì sao bất động sản tăng mà dân vẫn nghèo?
Người ta nói vì “đất hiếm nên giá tăng”?
Đúng – nhưng đó chỉ là bề nổi.
Thực chất, đây là một trò chơi kinh tế tinh vi – được dàn dựng bởi ngân hàng, doanh nghiệp và chính sách.
-
Ngân hàng bơm tiền cho vay mua nhà, sau đó siết tín dụng khi thị trường đạt đỉnh.
-
Doanh nghiệp bất động sản gom đất từ trước, thổi giá lên, bán chốt lời, rồi… rửa tiền.
-
Nhà nước định hướng quy hoạch, ban hành chính sách – mà một dòng thông tin thôi cũng có thể thay đổi số phận cả thị trường.
Còn ai mua đất, mua nhà cuối cùng?
Người dân.
Những người chạy vào mua ở đỉnh giá, ôm nợ cả đời.
Lạm phát – Trò chơi âm thầm nhưng tàn khốc
Bạn thử tưởng tượng mình đang chơi một trò chơi, mỗi năm bạn tăng thu nhập 5%, nhưng chi phí trong game tăng 30%.
Bạn cứ chơi mãi – nhưng không bao giờ bắt kịp tốc độ tăng giá.
Đó chính là lạm phát.
Nó ngấm ngầm cướp đi sức mua, tài sản, thời gian và cả tự do của bạn.
Vậy bạn có đang chơi đúng luật – hay là con tốt trong ván cờ của người khác?
Chỉ khi bạn hiểu được cách vận hành của hệ thống, bạn mới thoát khỏi vai trò người bị dẫn dắt.
Những tỷ phú “bốc hơi”, những công ty “nghìn tỷ” tan như bong bóng, những người dân ôm nợ vì mua nhà ở đỉnh – tất cả đều là kết quả của một ván cờ được lập trình từ trước.
Và chỉ khi bạn thức tỉnh, bạn mới không là nạn nhân trong trò chơi này.
Bạn cày quốc cả đời, tiết kiệm từng đồng, nhưng mãi vẫn không đủ tiền mua nhà.
Trong khi có những người chỉ cần “cầm tiền ra”, là có ngay cả một căn biệt thự.
Vì sao lại như vậy?
Vì bạn dùng tiền lương – còn họ dùng tiền tài sản.
Bạn kiếm được từ công sức lao động: tiền lương, tiền làm ăn.
Còn họ kiếm từ tài sản: đất, vàng, cổ phiếu – những thứ tăng giá theo lạm phát.
Khi bạn cầm tiền mặt, bạn đang giữ một thứ mỗi năm mất giá.
Khi bạn sống bằng tiền lương, bạn đang chạy đua với một con quái vật tên là inflation – lạm phát.
Giấc mơ an cư – giờ đã hóa ác mộng.
Cách đây 25 năm –
Lương: 2 triệu/tháng.
Giá nhà: 200 triệu.
Bạn có thể tiết kiệm và mua được nhà sau 10 năm.
Còn bây giờ –
Lương: 15 triệu/tháng.
Giá nhà: 20 tỷ.
Tức là bạn sẽ phải tiết kiệm 111 năm, không ăn, không tiêu, không ốm đau – mới mua nổi một căn nhà.
Chuyện này hợp lý không? Không. Nhưng nó là thực tế.
Vì sao? Vì hệ thống này… không dành cho bạn.
Bạn miệt mài làm việc. Bạn tiết kiệm từng đồng.
Còn người giàu và ngân hàng thì ôm đất, và chỉ sau vài năm, giá nhà tăng gấp 3 lần.
Bạn tưởng mình đang cố gắng để có nhà?
Không đâu. Bạn chỉ đang đua với lạm phát mà thôi.
Người giàu thì ngày càng giàu, người nghèo thì mãi nghèo.
Vì trò chơi này được thiết kế như vậy.
Câu hỏi: “Liệu bất động sản đã hết game?”
Câu trả lời: Chưa. Và sẽ chưa thể hết.
Vì sao giá nhà vẫn còn tăng mãi?
Bởi vì xã hội không cho phép giá nhà giảm.
Toàn bộ hệ thống tài chính hiện nay dựa vào bất động sản:
-
Ngân hàng cho vay thế chấp bằng đất.
-
Quỹ đầu tư đổ tiền vào nhà đất.
-
Đại gia tích trữ tài sản bằng bất động sản.
Nếu giá nhà giảm, hệ thống sụp.
Nhưng đất đâu có thiếu đến mức đó?
Bạn nhìn quanh xem:
-
Hà Nội, TP.HCM – đất trống vẫn còn.
-
Chung cư chưa bán vẫn còn.
-
Nhà ở xã hội, căn hộ bỏ trống – vẫn đầy rẫy.
Trung Quốc còn có cả “thành phố ma”: xây xong để không, không một ai đến ở.
Vậy điều gì khiến giá nhà tăng điên cuồng?
Câu trả lời là: LẠM PHÁT.
Bất động sản là nơi giữ tiền, là nơi hấp thụ lạm phát.
Khi tiền mất giá, người ta đổ tiền vào đất – để không mất giá trị.
Và ai điều khiển dòng tiền này?
Chính là: Nhà nước và Ngân hàng Trung ương.
Họ có trong tay 3 công cụ quyền lực để dẫn dắt nền kinh tế, điều tiết dòng tiền, và không để hệ thống sụp đổ.
Và khi bạn không sở hữu tài sản – bạn đang nằm ngoài cuộc chơi.
Để dẫn dắt nền kinh tế, Nhà nước và Ngân hàng Trung ương có trong tay 3 công cụ quyền lực – hay nói đúng hơn, là 3 đòn bẩy thao túng dòng tiền.
Thứ nhất: Chính sách tiền tệ
Bao gồm:
-
Lãi suất
-
Cung tiền
-
Tín dụng
Thứ hai: Chính sách tài khóa
Gồm:
-
Thuế
-
Chi tiêu công
-
Kiểm soát tài sản
Thứ ba: Quản lý tỷ giá, vàng và ngoại hối
Cụ thể:
-
Kiểm soát dòng vốn vào – ra
-
Ổn định USD và vàng
Và mục tiêu thực sự là gì?
Rất đơn giản:
👉 Lùa tiền vào đâu – chỗ đó sẽ tăng giá.
👉 Rút tiền ra khỏi đâu – chỗ đó sẽ lao dốc.
Dòng tiền không bao giờ mất đi – nó chỉ chuyển chỗ, và đến cuối cùng…
Tiền vẫn nằm trong hệ thống – chỉ không còn là của bạn nữa.
Bạn phải nhìn rõ cuộc chơi mà họ đang chơi.
Biết họ làm gì, dòng tiền đổ vào đâu, rút khỏi đâu – bạn mới có cơ hội thắng.
🧩 Giai đoạn 1: Phục hồi – Dọn sân khấu
Truyền thông sẽ liên tục than vãn:
“Kinh tế còn khó khăn”, “mọi thứ đang ảm đạm”…
Nhưng phía sau sân khấu, tiền đã được bơm âm thầm vào hệ thống – qua kênh:
-
Ngân hàng
-
Trái phiếu
-
Đầu tư công
Lúc này, lãi suất tiết kiệm vẫn cao, còn lãi vay chưa hạ mạnh.
Vì sao?
👉 Để người dân tiếp tục gửi tiền vào ngân hàng – tạo một nguồn vốn khổng lồ.
Khi hệ thống ngân hàng đầy tiền, muốn bơm tín dụng lúc nào chẳng được.
Họ cũng giữ tỷ giá USD và giá vàng ổn định, để ngăn tiền chạy ra nước ngoài.
👉 Và lúc này, chuyện gì xảy ra?
-
Chứng khoán: chỉ có “tay to” âm thầm gom hàng giá rẻ.
-
Người dân: chưa có thông tin, chưa để ý vì thị trường còn nguội.
-
Bất động sản: vẫn “ngủ yên”, nhưng dân đầu cơ đã bắt đầu ngó nghiêng.
-
Vàng: nhích nhẹ – vì người dân còn lo lắng lạm phát.
-
Ngân hàng: hút được rất nhiều tiền gửi nhờ lãi suất hấp dẫn.
Dấu hiệu nhận biết?
-
Chính phủ bắt đầu “rò rỉ” thông tin về phục hồi.
-
Ngân hàng âm thầm nới lỏng tín dụng, nhưng chưa công khai.
-
Nhà đầu tư bắt đầu gom tài sản, nhưng tin tức thì vẫn còn yên ắng.
🧨 Giai đoạn 2: Tăng trưởng – Bơm tiền, thổi giá
Truyền thông lập tức “đổi giọng” – và bắt đầu hô hào:
“Nền kinh tế đang phục hồi mạnh mẽ!”
“Đầu tư ngay, không là bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một!”
Lúc này:
-
Lãi suất vay giảm mạnh
-
Ngân hàng dễ dãi hơn trong việc cấp tín dụng
-
Tin tức tràn lan về thị trường bùng nổ
Tất cả được “dựng sân khấu” một cách bài bản:
Từ truyền thông, lãi suất, đến chính sách nới lỏng – để thu hút dòng tiền nhỏ lẻ nhảy vào.
Bạn nghĩ thị trường tự nhiên nóng lên sao?
Không đâu. Nó là một màn trình diễn.
Không đầu tư bây giờ là kém là thiệt!
Mục đích lúc này là dồn tiền từ ngân hàng đổ ra thị trường tài sản. Chứng khoán, bất động sản, doanh nghiệp liên tục tạo hiệu ứng phô trương, kéo càng nhiều người tham gia càng tốt.
Và kết quả thì rõ ràng:
-
Chứng khoán tăng vèo vèo, nhà nhà mở tài khoản, người người chơi cổ phiếu.
-
Bất động sản thì bùng nổ rầm rộ, đến cả đất cỏ cũng tăng giá.
-
Vàng lúc này tạm thời giảm sức hút, vì ai cũng lao vào chứng khoán, bất động sản hết rồi.
-
Tiền gửi ngân hàng giảm mạnh vì người dân rút hết tiền ra đầu tư.
Dấu hiệu nhận biết rất dễ thấy:
Đến cả bà bán rau, bán bún ngoài chợ cũng bàn về chuyện chứng khoán, tiền bạc. Ngân hàng cho vay mua nhà, vay đầu tư dễ như cho kẹo. Truyền thông thì liên tục nói đây là cơ hội vàng, không đầu tư là kém!
Giai đoạn thứ 3: Suy thoái, thu hồi tiền
Lúc này, lãi suất bắt đầu tăng dần, nhưng báo chí vẫn cố gắng xoa dịu: “Ổn lắm, không chết ai đâu, cứ đầu tư đi.”
Thực tế, vay tiền bắt đầu khó hơn, tín dụng bị siết nhẹ nhàng. Tỷ giá nội tệ căng thẳng, nhà nước phải giữ ngoại hối để bảo vệ đồng tiền.
Mục tiêu lúc này là giảm thanh khoản từ từ, tránh gây sốc lớn.
Tiền bắt đầu hút về lại ngân hàng, đầu cơ giảm mạnh.
Kết quả:
-
Chứng khoán thanh khoản kém dần.
-
Tin sốt đất bắt đầu xuất hiện, bất động sản có dấu hiệu cắt lỗ, giao dịch giảm sút.
-
Vàng tăng trở lại vì người dân lo lắng.
-
Tiền gửi ngân hàng tăng trở lại vì người ta rút khỏi thị trường tài sản.
Dấu hiệu nhận biết rõ nhất: ngân hàng giữ tiền lại, cho vay khó hơn. Xuất hiện nhiều tin bán bất động sản cắt lỗ. Các doanh nghiệp chứng khoán thì vẫn hô hào: “Hãy bình tĩnh, thị trường vẫn tốt, mang tiền tới đây, chúng tôi sẽ giúp bạn có lợi nhuận.” Nhưng thực tế, đây là dấu hiệu cảnh báo thị trường sắp lao sốc.
Giai đoạn thứ 4: Khủng hoảng, thanh lọc hệ thống
Đến lúc này, lãi suất tăng mạnh, dòng tiền bị xiết chặt triệt để. Chính phủ cấm cửa dòng tiền ra nước ngoài, kiểm soát ngoại hối, vàng và USD để tránh tháo chạy.
Mục tiêu là giữ ổn định hệ thống ngân hàng, cứu nền kinh tế khỏi cú sập quá lớn.
Kết quả:
-
Chứng khoán sụp đổ, thanh khoản chết lâm sàng.
-
Bất động sản thì nhà đầu tư “đu đỉnh” gồng gánh, bán rẻ cũng chẳng ai mua.
-
Vàng tiếp tục tăng mạnh vì ai cũng tìm nơi trú ẩn an toàn.
-
Tiền gửi ngân hàng tăng trở lại vì dân hoảng loạn gửi tiền vào.
Dấu hiệu nhận biết giai đoạn này: báo chí đồng loạt nói về khủng hoảng toàn cầu, người dân xếp hàng rút tiền, vàng khan hiếm.
Mục tiêu cuối cùng là ổn định hệ thống tài chính, chuẩn bị cho một chu kỳ mới.
Bạn đã hiểu chu kỳ kinh tế – tài chính của xã hội chưa?
Hãy để lại comment bên dưới cho mình biết nhé!
Điều quan trọng nhất không phải bạn đầu tư gì, hay am hiểu ngành nào. Mà trước hết, bạn phải hiểu được chu kỳ kinh tế.
Bởi bất kể loại tài sản nào, cũng có chu kỳ:
-
Có pha bơm giá,
-
Có đỉnh,
-
Có đáy,
-
Và có lúc sụp đổ.
Hiểu được chu kỳ là cách giúp bạn tồn tại và phát triển trong thị trường.
Nếu bạn thấy video này hay và hấp dẫn, đừng ngại dành cho mình một like, share và subscribe nhé! Những tập tiếp theo sẽ còn nhiều thông tin bổ ích hơn nữa!
Cảm ơn bạn đã lắng nghe.
Xin chào và hẹn gặp lại!