Trump phát biểu: Các quốc nên lấy Việt Nam làm hình mẫu
Trump phát biểu: Các quốc nên lấy Việt Nam làm hình mẫu
Quý vị và các bạn thân mến!
Trong một thế giới đang chuyển mình đầy biến động, nơi các siêu cường tranh giành ảnh hưởng chiến lược gay gắt, các cuộc khủng hoảng kinh tế, chính trị chất chồng, và trật tự toàn cầu không ngừng được định hình lại từng ngày, một tuyên bố từ Washington đã khiến dư luận toàn cầu phải dừng lại và lắng nghe.
Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump — người luôn gây tranh cãi với những phát ngôn thẳng thắn và lập trường cứng rắn — lần này không nhắc đến Trung Quốc, không xoay quanh Liên minh châu Âu, cũng không chỉ trích Nga. Thay vào đó, ông bất ngờ dành những lời ca ngợi đặc biệt cho Việt Nam — một quốc gia từng là đối thủ lịch sử của Mỹ, giờ đây được ông gọi là hình mẫu mà các quốc gia nên học hỏi trong quan hệ đối tác với Hoa Kỳ.

Hình ảnh lá cờ đỏ sao vàng được giương cao giữa thủ đô Washington không còn là biểu tượng của quá khứ đối đầu, mà đã trở thành dấu mốc cho một thời kỳ hợp tác mới. Vậy vì sao Tổng thống Mỹ lại chọn Việt Nam để gửi gắm thông điệp mang tầm chiến lược như vậy? Điều gì đã khiến Việt Nam — một quốc gia nhỏ bé ở Đông Nam Á — trở thành biểu tượng của sự trỗi dậy vĩ đại? Và phía sau những lời tuyên bố gây chấn động ấy là điều gì?
Hãy cùng tôi đi sâu vào phân tích chi tiết trong video ngày hôm nay.
Phần 1: Việt Nam — hình mẫu mới trong chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ dưới thời Donald Trump
Trong lúc thế giới chìm trong bất ổn — suy thoái kinh tế, chiến tranh thương mại và khủng hoảng niềm tin — một bài phát biểu tại Washington đã gây chấn động toàn cầu. Điều khiến nó đặc biệt không phải sự hào nhoáng, mà chính là sự phá vỡ mọi khuôn mẫu truyền thống. Không ca ngợi một đồng minh thân cận hay đối tác chiến lược quen thuộc, Tổng thống Trump lại dành lời tán dương dứt khoát cho Việt Nam — quốc gia từng được xem là đối thủ lịch sử của Mỹ.
Trong bài phát biểu dài tại Hội nghị Toàn cầu về Đối tác và Trật tự Thế giới, ông Donald J. Trump — tổng thống thứ 47 của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ — đã gọi Việt Nam là hình mẫu quốc gia mà các nước khác nên học hỏi, nếu muốn trở thành đối tác lâu dài và đáng tin cậy của Mỹ.
Ông nói: “Chúng tôi ủng hộ Việt Nam, và tôi kêu gọi các quốc gia hãy học hỏi Việt Nam như một hình mẫu trong hợp tác với Mỹ.”
Lời phát ngôn tưởng chừng đơn giản ấy, giữa bối cảnh thế giới đang cạnh tranh khốc liệt, lại mang hàm ý sâu sắc và mở ra một chương mới trong tư duy chiến lược của Mỹ.
Từ đối thủ trở thành đối tác — sự trỗi dậy không thể phớt lờ của Việt Nam
Ngay phần mở đầu bài phát biểu, Tổng thống Trump bước lên sân khấu với lá cờ đỏ sao vàng của Việt Nam trên tay. Cử chỉ đầy ý nghĩa này, theo các nhà quan sát quốc tế, là biểu tượng mạnh mẽ chưa từng có trong lịch sử quan hệ giữa hai nước.
Từ một quá khứ đầy thù hận, Việt Nam nay không chỉ được công nhận mà còn được xem là biểu tượng cho sự thay đổi chiến lược, cho tinh thần kiên cường và khả năng thích nghi vượt trội trên trường quốc tế. Đây chính là minh chứng rõ nét cho sự trỗi dậy của một quốc gia nhỏ bé nhưng đầy sức mạnh và ảnh hưởng trong khu vực và trên thế giới.
Thưa toàn thể nhân dân trên khắp thế giới,
Trước mắt tôi đây là quốc kỳ của nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam — một đất nước từng là đối thủ của Hoa Kỳ. Một quốc gia Cộng sản mà trước đây tôi không hề có thiện cảm. Nhưng hôm nay, với tư cách Tổng thống Hoa Kỳ, tôi muốn nói điều này.
Việt Nam đang trở nên vĩ đại trở lại, và tôi tôn trọng điều đó.
Thông điệp của ông Trump không chỉ làm chấn động giới chính trị quốc tế, mà còn đánh dấu một sự chuyển dịch chưa từng có trong cách nghĩ về chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ. Giờ đây, Mỹ không còn nhìn một quốc gia chỉ qua lăng kính ý thức hệ, mà là qua khả năng thích nghi, khát vọng vươn lên và tinh thần tự cường của họ.
Ông tiếp tục nói: “Khi tôi nói ‘Make America Great Again’, tôi không chỉ nói riêng về nước Mỹ. Tôi đang nói về những quốc gia biết đặt tinh thần dân tộc lên hàng đầu, có ý chí kiên cường và không bao giờ từ bỏ tương lai.”
Việt Nam là một trong số đó.
Một dân tộc kiên cường, với lịch sử hào hùng không thể bị lãng quên. Tổng thống Trump dành phần lớn bài nói chuyện để nhấn mạnh về lịch sử chống ngoại xâm của Việt Nam — không phải như một câu chuyện hùng biện, mà như một sự khẳng định bản lĩnh dân tộc vững vàng.
Việt Nam từng vĩ đại từ trước khi nước Mỹ ra đời. Trong suốt lịch sử dài, họ đã bị tấn công từ mọi hướng — phương Bắc, phương Nam, phương Tây, phương Đông — không dưới 20 lần, nhưng luôn chiến thắng.
Ông đặc biệt nhấn mạnh những chiến công vang dội:
Ba lần đánh bại quân Nguyên Mông, đội quân đã khiến châu Á và châu Âu khiếp sợ. Buộc bốn cường quốc lớn là Trung Quốc, Pháp, Nhật Bản và chính Hoa Kỳ phải rút quân trong thế kỷ 20.
Nhưng điều làm ông Trump ấn tượng hơn cả không phải là những chiến thắng ấy, mà là thái độ sau chiến thắng.
Người ta có thể nghĩ Việt Nam sẽ nuôi giữ hận thù, nhưng không. Họ chọn đối thoại thay vì thù hận.
Chọn quan hệ đối tác thay vì thù địch.
Đó chính là nhân cách của một dân tộc vĩ đại. Đó là cách hành xử của một quốc gia có tầm vóc.
Việt Nam của thế kỷ 21, từ đống tro tàn của chiến tranh, đã trỗi dậy thành một cường quốc mới.
Tổng thống Trump tiếp tục ca ngợi khả năng vươn mình của Việt Nam sau chiến tranh. Từ một quốc gia gần như bị xóa trắng nền kinh tế vào năm 1945, Việt Nam ngày nay đã vươn lên đứng trong top 30 nền kinh tế lớn nhất thế giới, và xếp thứ 22 trong 145 quốc gia về tiềm lực quân sự.
Giữ vững tốc độ tăng trưởng kinh tế trên 7% trong năm 2024 — giữa lúc thế giới đang chìm trong suy thoái và bất ổn — đó là một kỳ tích mà Tổng thống Trump gọi là thành quả chỉ có thể đến từ một dân tộc bất khuất, luôn biết hướng về phía trước.
Việt Nam không chỉ dừng lại ở vai trò nhà sản xuất mà còn đang chuyển mình trở thành trung tâm sáng tạo toàn cầu.
Điển hình cho sự chuyển biến này chính là giải thưởng VinFuture, nơi quy tụ hàng nghìn bộ óc thiên tài, và đặc biệt là quyết định của NVIDIA — tập đoàn hàng đầu thế giới về trí tuệ nhân tạo đến từ Hoa Kỳ — chọn Việt Nam làm trung tâm chiến lược toàn cầu về AI.
Họ không chỉ đến để sản xuất, mà còn để sáng tạo, đầu tư cho khoa học và thế hệ tương lai của đất nước. Tổng thống Trump nhấn mạnh, sự tin tưởng của một “ông lớn” như NVIDIA không chỉ dựa trên chi phí lao động, mà là niềm tin vào nguồn nhân lực chất lượng, vào tương lai, và tinh thần ham học hỏi không ngừng của người Việt.
Không còn là đối thủ, Việt Nam giờ đây là đối tác.
Kết thúc phần ca ngợi Việt Nam, Tổng thống Trump khẳng định: “Tôi nói điều này không chỉ vì nước Mỹ. Tôi nói vì một thế giới nơi các quốc gia tôn trọng lẫn nhau, hợp tác vì tương lai.”
Việt Nam không còn là đối thủ, mà là một đối tác, một dân tộc đáng được tôn trọng. Và ông kết lại bằng tuyên bố đanh thép: “Việt Nam đang trở nên vĩ đại trở lại, và Hoa Kỳ dưới thời tôi sẽ không quay lưng với điều đó. God bless America. God bless Vietnam.”
Hà Nội phản hồi: Không đối đầu, đối thoại để hợp tác
Ngay sau bài phát biểu của Tổng thống Trump, Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính đã có bài phát biểu trước Quốc hội, cho thấy sự cộng hưởng chiến lược giữa hai quốc gia.
Thủ tướng nhìn nhận thế giới hiện nay như một bức tranh phức tạp của cạnh tranh chiến lược giữa các siêu cường, với nhiều thách thức về thuế quan, chuỗi cung ứng và an ninh công nghệ. Nhưng Việt Nam không chọn né tránh hay đối đầu.
“Chúng tôi giữ vững bình tĩnh, chủ động ứng phó và ưu tiên đối thoại thẳng thắn với Hoa Kỳ để tháo gỡ khó khăn,” ông nói.
Phát biểu này là phản ứng rõ ràng trước việc Hoa Kỳ áp mức thuế lên đến 46% đối với một số mặt hàng xuất khẩu từ Việt Nam — gây áp lực không nhỏ lên chuỗi cung ứng toàn cầu.
Tuy nhiên, khác với nhiều quốc gia chọn cách chỉ trích, Việt Nam lại coi đây là cơ hội để tái cấu trúc sản xuất, gia tăng giá trị nội địa và nâng cấp năng lực cạnh tranh trên trường quốc tế.
Một lần nữa, Việt Nam thể hiện mình là quốc gia không than phiền mà hành động, không đối đầu mà thương lượng.
Việt Nam sẵn sàng hợp tác với Hoa Kỳ để giải quyết những thách thức về thuế quan, bởi chúng ta chọn đối thoại thay vì đối đầu.
Phần 2: Từ Việt Nam đến Toàn cầu — Chính sách ngoại giao thực dụng và địa chiến lược của Donald Trump
Sau khi ca ngợi Việt Nam như một hình mẫu đáng học hỏi trong quan hệ đối tác, Tổng thống Donald Trump đã mở rộng câu chuyện sang một chủ đề lớn hơn rất nhiều. Thế giới đang bước vào giai đoạn tái định hình sâu sắc, nơi mà các mối quan hệ song phương, thỏa thuận thương mại, và chiến lược địa chính trị không còn đi theo những khuôn mẫu cũ kỹ. Trong dòng chảy mới này, cách Việt Nam phản ứng với những thay đổi đến từ Washington đã trở thành minh chứng cho sự thích nghi thông minh và bản lĩnh chính trị kiên cường.
Việt Nam không than phiền, không đối đầu — mà đàm phán.
Trước những thay đổi mang tính gây áp lực từ phía Mỹ, Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính không chọn cách lên tiếng chỉ trích hay khiếu nại như nhiều quốc gia khác. Thay vào đó, ông thể hiện thái độ thẳng thắn nhưng rất kiềm chế, phản ánh rõ nét văn hóa chính trị mới của Việt Nam: chủ động, bình tĩnh và linh hoạt trong ứng xử.
Phát biểu trước Quốc hội, ông nói rõ: “Chúng tôi đã giữ bình tĩnh và can đảm, đồng thời thực hiện các biện pháp phù hợp để bảo vệ lợi ích chính đáng của mình, duy trì môi trường đầu tư thương mại ổn định.”
Điều đáng chú ý là Việt Nam không né tránh thực tế. Thủ tướng thừa nhận, thế giới hiện nay không đơn thuần là thị trường, mà còn là chiến trường cạnh tranh chiến lược giữa các siêu cường.
Trong bối cảnh đó, các quốc gia nhỏ muốn tồn tại và phát triển phải hành xử như những nhà ngoại giao tầm cỡ, không chờ đợi sự ưu ái, mà chủ động định hình lại vị trí của mình trong chuỗi cung ứng toàn cầu.
Theo những nguồn tin nội bộ từ các cuộc đàm phán song phương Mỹ-Việt, việc trì hoãn áp dụng mức thuế cao đến tháng 3 năm sau cho thấy thiện chí từ cả hai phía nhằm tạo điều kiện tìm ra giải pháp bền vững, dựa trên sự tôn trọng lẫn nhau. Đây là điều không phải quốc gia nào cũng có được khi đối thoại với chính quyền Trump — một chính quyền nổi tiếng với những chính sách thuế mạnh mẽ, nhanh chóng và không khoan nhượng.
Thay vì phản ứng tiêu cực, Việt Nam coi đây là cơ hội để cải cách, một lời nhắc cần thiết để đẩy nhanh quá trình tái cơ cấu sản xuất, tăng giá trị nội địa, giảm phụ thuộc vào các chuỗi cung ứng nhạy cảm, đồng thời củng cố tính minh bạch trong quan hệ thương mại song phương.
Đây chính là cách một quốc gia bản lĩnh biến áp lực thành động lực, biến thách thức thành bước ngoặt cho sự cải tổ.
Trump và chiến lược ngoại giao “lời ít, ý nhiều”: Không cần Canada, nhưng cần Greenland
Tiếp nối tư tưởng “Nước Mỹ trên hết” nhưng với góc nhìn thực dụng hơn, Tổng thống Donald Trump tiếp tục gây bất ngờ thế giới với những phát biểu sắc sảo.
Trong một cuộc phỏng vấn trên NBC News, ông tuyên bố rõ ràng: “Mỹ không cần Canada, nhưng rất cần Greenland.”
Lời tuyên bố này không đơn giản là câu nói gây sốc hay một chiêu trò truyền thông. Nó phản ánh cách Trump vận dụng chính sách ngoại giao dựa trên lợi ích chiến lược và thực dụng tối đa — chọn đối tác dựa trên giá trị chiến lược, tài nguyên và vị trí địa chính trị, hơn là theo quan hệ truyền thống hay lý tưởng hoa mỹ.
Đây không chỉ là một câu chuyện bình thường mà là minh chứng cho sự tái định hướng địa chiến lược đầy táo bạo của chính quyền Trump. Ông chuyển trọng tâm từ những quan hệ truyền thống lâu đời, nhưng hiệu quả không còn rõ ràng, sang những vùng lãnh thổ có tầm quan trọng chiến lược thực sự — đặc biệt là Greenland, trong bối cảnh Bắc Cực đang trở thành trung tâm cạnh tranh toàn cầu về hàng hải, tài nguyên và an ninh quốc phòng.
Greenland — vùng đất băng giá thuộc quyền quản lý của Đan Mạch — từ lâu đã được Lầu Năm Góc đánh giá là một điểm nóng chiến lược. Mỹ vận hành tại đây căn cứ không quân Thule, nơi đặt các hệ thống radar tối mật và phòng thủ tên lửa tiên tiến. Nhưng Tổng thống Trump muốn tiến xa hơn thế: ông không chỉ muốn duy trì sự hiện diện mà muốn kiểm soát hoàn toàn Greenland. Ông không loại trừ bất kỳ phương án nào, kể cả việc sử dụng sức mạnh cứng nếu cần thiết.
“Tôi không nói rằng tôi sẽ làm điều đó,” Trump thẳng thắn, “nhưng tôi không bỏ qua bất kỳ lựa chọn nào.”
Thông điệp này hoàn toàn trái ngược với cách ông đối xử với Canada — đồng minh truyền thống của Mỹ — nơi ông vẫn ưu tiên đối thoại và giải pháp mềm mỏng.
Thậm chí, trong một cuộc phỏng vấn, Trump còn đưa ra một ý tưởng gây sốc: xem xét khả năng “sáp nhập Canada vào Hợp Trung Quốc-Hoa Kỳ”. Dù đây chỉ là đề xuất mang tính viễn tưởng và không có nền tảng pháp lý, Trump lý giải theo góc nhìn rất thực dụng và thương mại: “Chúng tôi đang trợ cấp 200 tỷ đô la mỗi năm cho Canada. Họ không cung cấp cho chúng tôi điều gì đáng kể — không xe hơi, không năng lượng, không gỗ. Họ cần chúng tôi chứ chúng tôi không cần họ.”
Ông nhấn mạnh sự lệ thuộc kinh tế một chiều này như một “gánh nặng” và cho rằng người dân Mỹ ngày càng phản đối việc chi hàng trăm tỷ đô la hỗ trợ một nền kinh tế láng giềng mà không thu về lợi ích tương xứng. Tuy nhiên, Trump cũng thận trọng nhấn mạnh rằng đối thoại vẫn là lựa chọn ưu tiên trong quan hệ với Canada, trái ngược với cách tiếp cận quyết liệt hơn đối với Greenland, nơi ông không ngần ngại sử dụng mọi công cụ.
Trung Quốc và đòn cân não trong đàm phán trên bờ vực khủng hoảng
Trong khi đó, bối cảnh kinh tế toàn cầu chứng kiến một thực tế không thể phủ nhận: Trung Quốc — nền kinh tế lớn thứ hai thế giới — đang đối mặt với khủng hoảng sâu sắc.
Chỉ số PMI (quản lý thu mua) của Trung Quốc giảm mạnh, đơn hàng xuất khẩu xuống mức thấp nhất kể từ năm 2022. Các ngành sản xuất cốt lõi trì trệ, niềm tin của doanh nghiệp bị bào mòn nghiêm trọng bởi chính sách kiểm soát khắt khe từ Bắc Kinh và áp lực quốc tế ngày càng lớn.
Trong bối cảnh đó, đàm phán giữa Mỹ và Trung Quốc trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết, với những bước đi cân não trên bờ vực khủng hoảng, nơi mỗi quyết định đều có thể làm thay đổi cục diện kinh tế toàn cầu.
Trong bối cảnh căng thẳng thương mại toàn cầu, Tổng thống Donald Trump tung ra một con bài mạnh mẽ với Trung Quốc: sẵn sàng giảm thuế, nhưng chỉ khi Bắc Kinh ký một thỏa thuận công bằng và minh bạch.
Ông nói thẳng:
“Tôi có thể sẽ hạ mức thuế vào một thời điểm nào đó. Nhưng chỉ khi nào Trung Quốc đồng ý một thỏa thuận có lợi cho nước Mỹ, nếu không, họ sẽ không thể tiếp tục làm ăn với chúng tôi.”
Thông điệp này không chỉ nhắm vào Bắc Kinh mà còn gửi tới tất cả các quốc gia muốn tiếp cận thị trường Mỹ. Luật chơi đã thay đổi. Không còn là thời kỳ của tự do thương mại vô điều kiện. Thay vào đó là một hệ thống có điều kiện rõ ràng, được kiểm soát, có đối ứng và minh bạch.
Dù từng bị chỉ trích nặng nề vì phát động chiến tranh thương mại với Trung Quốc, nhưng giờ đây, những kết quả thực tế đang dần hiện hữu. Các chuỗi cung ứng bắt đầu dịch chuyển. Các nền kinh tế Đông Nam Á, trong đó có Việt Nam, đang hưởng lợi từ làn sóng tái phân bổ đầu tư. Cán cân sức mạnh công nghệ toàn cầu đang nghiêng về phương Tây. Trung Quốc đang phải đối mặt với áp lực buộc thay đổi hoặc sẽ bị gạt ra khỏi cuộc chơi.
Việt Nam – Đối tác đáng tin cậy trong kỷ nguyên mới
Giữa bối cảnh phức tạp ấy, Việt Nam nổi bật không phải vì là cường quốc, mà vì bản lĩnh và cách hành xử tinh tế. Việt Nam đã lựa chọn đối thoại thay vì đối đầu, hợp tác thay vì than phiền, tái cấu trúc thay vì kháng cự. Chính những quyết định này đã đưa Việt Nam trở thành một đối tác có tính hệ thống, không chỉ với Hoa Kỳ mà còn với toàn bộ phương Tây.
Khi các cường quốc mải miết đối đầu, Việt Nam chọn làm người kiến tạo. Trong lúc các nền kinh tế lớn loay hoay tái định hình, Việt Nam âm thầm vươn lên như một mắc xích không thể thiếu trong chuỗi giá trị toàn cầu. Việc Tổng thống Trump ca ngợi Việt Nam không phải ngẫu nhiên, mà là kết quả của một hành trình dài nỗ lực định vị bản thân.
Ở thế kỷ 21, sức mạnh không chỉ đến từ quân đội hay tài nguyên, mà còn từ sự ổn định, độ tin cậy và năng lực hợp tác. Việt Nam đang chứng minh rằng một quốc gia nhỏ cũng có thể mang tầm vóc lớn, nếu biết đi đúng hướng, nói đúng lúc và làm đúng việc.
Phần 3: Thuế quan, thương mại và văn hóa
Sau khi dành thời lượng quan trọng để ca ngợi sự vươn lên của Việt Nam như một hình mẫu đáng học hỏi, Tổng thống Donald Trump quay trở lại với trụ cột chiến lược của ông: thương mại công bằng và chủ quyền kinh tế. Và tâm điểm không ai khác chính là Trung Quốc.
Trung Quốc – đối thủ thương mại lớn nhất và cũng là thách thức địa chính trị số một của Hoa Kỳ trong thế kỷ 21 – đang đứng trước những thử thách chưa từng có. Trước làn sóng thuế quan mạnh tay từ chính quyền Trump, Bắc Kinh buộc phải có phản ứng, và câu trả lời của họ là áp thuế lên tới 125% đối với hàng hóa nhập khẩu từ Mỹ.
Tuy nhiên, theo các chuyên gia kinh tế quốc tế, đây phần lớn chỉ là một đòn trả đũa mang tính biểu tượng, khó có thể thay đổi cục diện thực tế. Lý do rất rõ ràng: cán cân thương mại vẫn nghiêng mạnh về phía Trung Quốc, nơi Mỹ nhập khẩu nhiều hơn rất nhiều so với xuất khẩu.
Thực tế cho thấy, Mỹ vẫn là thị trường tiêu thụ hàng hóa số một của Trung Quốc. Các đòn thuế quan từ Washington thời gian qua đã khiến chuỗi cung ứng tại Trung Quốc chao đảo. Các chỉ số sản xuất, đơn hàng xuất khẩu, và chỉ số quản lý thu mua (PMI) đồng loạt lao dốc, minh chứng cho sự tổn thương nặng nề của nền kinh tế lớn thứ hai thế giới.
Trong bối cảnh ấy, Bắc Kinh không còn nhiều dư địa để cứng rắn như trước. Và Tổng thống Trump, với kinh nghiệm của một nhà đàm phán thực dụng, đã nhanh chóng nhận ra cơ hội chiến lược trong thế yếu của Trung Quốc.
Ông tuyên bố:
“Tôi thấy một số tuyên bố từ phía Trung Quốc gần đây là tích cực. Nhưng đừng quên, tôi sẽ không bao giờ chấp nhận một thỏa thuận bất lợi. Nước Mỹ phải được tôn trọng, và quyền lợi của người lao động Mỹ phải được bảo vệ trước tiên.”
Lập trường này một lần nữa khẳng định nguyên tắc xuyên suốt trong chiến lược của Donald Trump: mọi thỏa thuận quốc tế đều phải đặt lợi ích nước Mỹ lên hàng đầu, bất kể đối tác là ai.
Khác với các chính quyền trước thường xuyên nhượng bộ để đạt được thỏa thuận, Trump sử dụng chính sách thuế quan như một công cụ chiến lược mạnh mẽ, buộc đối thủ phải điều chỉnh hành vi — từ thương mại không công bằng đến thao túng công nghệ và chuyển giao ép buộc.
Điều đặc biệt trong cách điều hành của Trump là dù đưa ra những biện pháp mạnh mẽ, ông không bao giờ đóng cửa đối thoại. Việc ông mở ngỏ khả năng giảm thuế đối với hàng hóa Trung Quốc không phải là sự nhân nhượng, mà là bước đi chiến lược khôn ngoan – vừa tạo dư địa cho đàm phán, vừa giữ thế chủ động trong cuộc chơi.
Ông nhấn mạnh:
“Tôi không đối đầu vì đối đầu. Tôi sử dụng thuế quan để đưa các quốc gia về bàn đàm phán, và chúng tôi sẽ không rời khỏi bàn đó nếu không có kết quả tốt cho nước Mỹ.”
Chính sách của Donald Trump cho thấy rõ sự khác biệt lớn so với nhiều chính trị gia truyền thống. Trong khi nhiều người thường nói nhiều, nhượng bộ nhiều, nhưng lại ít khi mang lại lợi ích thực chất cho đất nước, thì Trump đi theo một con đường khác – thực dụng, có chiến lược rõ ràng, có mục tiêu cụ thể và biết kiểm soát giới hạn.
Kết quả của chiến lược ấy đã bắt đầu lộ diện. Trung Quốc, dù phản ứng qua các kênh truyền thông nhà nước với lời lẽ gay gắt, nhưng đồng thời cũng phát đi những tín hiệu hòa hoãn. Bắc Kinh kêu gọi tái khởi động các cuộc đàm phán thương mại và thể hiện sự sẵn sàng điều chỉnh chính sách để tránh tổn thất nghiêm trọng. Đây là dấu hiệu cho thấy sức ép thuế quan của Mỹ đã tạo ra tác động thực sự.
Tuy nhiên, có lẽ phần gây tranh cãi nhất trong bài phát biểu và các hành động tiếp theo của Tổng thống Trump không nằm ở kinh tế hay thương mại mà lại đến từ lĩnh vực văn hóa – cụ thể là điện ảnh.
Trong một tuyên bố mạnh mẽ trên mạng xã hội X, trước đây gọi là Twitter, Tổng thống Hoa Kỳ đã thông báo rằng Mỹ sẽ áp thuế 100% đối với tất cả các bộ phim sản xuất ngoài lãnh thổ nước này. Ông nhấn mạnh: từ hôm nay, không còn chuyện các quốc gia khác đánh thuế phim Mỹ trong khi Mỹ đứng nhìn.
Đây là bước ngoặt lớn trong chính sách văn hóa đối ngoại của Mỹ.
Trước đây, điện ảnh, đặc biệt là Hollywood, được xem như biểu tượng của sức mạnh mềm của nước Mỹ, lan tỏa ảnh hưởng toàn cầu mà không cần dùng đến vũ lực. Nhưng thực tế mới lại cho thấy một bức tranh khác: các hãng phim lớn đang dần rút khỏi Mỹ, chuyển địa điểm quay phim sang các nước có chi phí thấp hơn và ưu đãi thuế hấp dẫn hơn. Đồng thời, phim Mỹ ngày càng bị kiểm soát chặt chẽ, thậm chí bị hạn chế tại những thị trường lớn như Trung Quốc, Ấn Độ hay một số quốc gia Trung Đông.
Trump gọi đây là một cuộc chiến thương mại trong lĩnh vực văn hóa, nơi Mỹ đang bị lép vế vì không bảo vệ được ngành công nghiệp điện ảnh của mình. Ông cảnh báo rằng phim ảnh không chỉ đơn thuần là kinh doanh, mà còn là thông điệp, là tuyên truyền văn hóa. “Chúng ta không thể để Hollywood chết dần chết mòn vì sự thao túng từ nước ngoài,” ông nói.
Tuyên bố này mở ra một góc nhìn hiếm thấy trong chính trị Mỹ: điện ảnh không chỉ là một ngành kinh tế mà còn là vũ khí chiến lược, là công cụ xây dựng hình ảnh quốc gia và củng cố ảnh hưởng trên trường quốc tế.
Không chỉ dừng lại ở lời nói, Tổng thống Trump đã hành động quyết liệt. Vào tháng 1 năm nay, ông bổ nhiệm ba huyền thoại điện ảnh Mỹ – Sylvester Stallone, Mel Gibson và John Voight – làm đại sứ đặc biệt, phụ trách giám sát việc tái thiết Hollywood và củng cố sức mạnh mềm của Mỹ qua điện ảnh.
Họ được xem là “mắt và tai” của ông trong công cuộc này, một sứ mệnh quan trọng nhằm phục hồi và làm mới lại một ngành công nghiệp vốn đã là biểu tượng của nước Mỹ suốt nhiều thập kỷ.
Và Tổng thống Trump đã khẳng định mạnh mẽ: “Chúng tôi sẽ lấy lại những gì đã mất.” Đây không chỉ là một tuyên bố mang tính biểu tượng, mà còn là tín hiệu rõ ràng gửi tới các ông lớn của ngành công nghiệp giải trí toàn cầu. Họ có hai lựa chọn: hoặc đồng hành cùng nước Mỹ trong việc phục hưng ngành điện ảnh, hoặc chấp nhận chịu mức thuế nặng nếu sản xuất phim ở nước ngoài.
Trump tuyên bố thẳng thừng: nếu các hãng phim không muốn làm phim trong nước Mỹ, thì đừng mong chiếu phim tại đây mà không bị đánh thuế.
Chính sách này ngay lập tức vấp phải nhiều phản ứng trái chiều từ giới làm phim quốc tế, nhưng lại nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ từ các nghiệp đoàn trong nước. Họ là những người đã chứng kiến hàng nghìn việc làm trong ngành giải trí bị mất đi khi các phim trường chuyển ra nước ngoài. Đầu tư rút đi, doanh thu phòng vé sụt giảm nghiêm trọng sau đại dịch – đó là thực tế không thể phủ nhận.
Nhìn tổng thể, Tổng thống Donald Trump đang triển khai một chiến lược ba tầng sâu sắc, dựa trên ba trụ cột lớn:
-
Kinh tế – Thương mại công bằng, bảo hộ có chọn lọc, đặt lợi ích quốc gia lên hàng đầu.
-
An ninh – Củng cố các vùng lãnh thổ then chốt như Greenland, đồng thời đánh giá lại các liên minh kém hiệu quả như với Canada.
-
Văn hóa – Bảo vệ Hollywood như một biểu tượng quốc gia, một “vũ khí mềm” mạnh mẽ trong thời đại mới.
Trong bức tranh toàn cảnh đó, Việt Nam nổi lên như một quốc gia trỗi dậy ổn định, biết lựa chọn đối thoại thay vì đối đầu, hành xử có trách nhiệm và trở thành đối tác đáng tin cậy. Chính vì vậy, ông Trump đã chọn Việt Nam làm hình mẫu – một sự công nhận chưa từng có tiền lệ trong lịch sử hiện đại của Hoa Kỳ.
Quý vị thân mến, bài phát biểu mới nhất của Tổng thống Donald Trump không chỉ là một tuyên bố chính trị thông thường. Đó là một khoảnh khắc đánh dấu sự chuyển minh sâu sắc trong tư duy đối ngoại của Hoa Kỳ, từ xét đoán theo ý thức hệ sang đánh giá dựa trên thực lực và bản lĩnh dân tộc.
Việt Nam, từ một quốc gia từng chịu thiệt hại nặng nề bởi chiến tranh, nay đã vươn lên trở thành biểu tượng của sự ổn định, sáng tạo và khát vọng phát triển bền vững.
Trong con mắt của nhà lãnh đạo Mỹ, Việt Nam không còn là đối thủ mà là đối tác kiểu mẫu, là tấm gương để các quốc gia đang trỗi dậy học hỏi.
Tuyên bố ấy không chỉ là lời khen ngợi, mà còn là cơ hội chiến lược. Bởi trong thế giới nhiều bất ổn hôm nay, những quốc gia biết chủ động thay đổi, giữ vững bản sắc và sẵn sàng đối thoại chính là những mắt xích quan trọng trong trật tự toàn cầu mới đang hình thành.
Bài phát biểu của ông Trump không đơn thuần đề cao Việt Nam, mà còn gửi thông điệp đến toàn thế giới: sự tôn trọng, thực lực và tinh thần dân tộc chính là những giá trị không thể bị xem nhẹ trong bất kỳ cuộc đối thoại toàn cầu nào.
Nếu lịch sử là một chuỗi những bước chuyển giao quyền lực, thì thời điểm này có thể là bước ngoặt để Việt Nam bước ra sân khấu trung tâm – không phải với tư cách một quốc gia từng bị thương tổn, mà là một hình mẫu truyền cảm hứng cho cả thế giới.
Cảm ơn quý vị đã theo dõi đến cuối video. Nếu bạn thấy đây là một chủ đề đáng suy ngẫm, hãy để lại bình luận bên dưới và chia sẻ quan điểm của mình. Đừng quên nhấn thích, đăng ký kênh và bật chuông thông báo để không bỏ lỡ những phân tích sâu sắc tiếp theo.