Đồng USD & Trump trong cuộc chơi bóc lột toàn cầu cuối cùng.
Đồng USD & Trump trong cuộc chơi bóc lột toàn cầu cuối cùng.
“Donald Trump, đồng USD và trận chiến tái thiết nước Mỹ”
Như đã hứa, hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau nói về đồng đô la Mỹ – không chỉ là một đồng tiền, mà là trung tâm của cả một trận chiến tái thiết vĩ đại đang âm thầm diễn ra.
Nếu bạn đã xem video trước, hẳn còn nhớ tôi từng phân tích: tham vọng của Donald Trump không đơn thuần là khẩu hiệu “Make America Great Again”. Đó chỉ là phần nổi của tảng băng. Tham vọng thật sự của ông là tái thiết lại nền tảng nội tại của nước Mỹ – để đất nước này sẵn sàng giữ vai trò lãnh đạo thế giới trong một trật tự mới, thời kỳ hậu toàn cầu hoá.
Video đó đã nhận được rất nhiều bình luận sôi nổi – và đặc biệt, nhiều người bày tỏ sự hoài nghi: Liệu Trump có đủ khả năng thực hiện tham vọng đó không?

Tôi hoàn toàn hiểu và đồng cảm với sự hoài nghi này. Vì đây không chỉ là một kế hoạch cải cách. Đây là một cuộc đại cải tổ hệ thống – một cuộc chơi mà không chỉ nước Mỹ phải chuyển hướng, mà cả thế giới cũng phải điều chỉnh theo. Và đương nhiên, bất kỳ thay đổi nào mang tính cấu trúc đều vấp phải sự kháng cự khủng khiếp.
Ngay trong nội bộ nước Mỹ, ông Trump đã phải đối mặt với phe Dân chủ – một thế lực chính trị luôn rình rập, sẵn sàng phá vỡ mọi chính sách mà ông đưa ra.
Chưa kể, ông chỉ có 4 năm – một khoảng thời gian quá ít ỏi để kiến tạo lại cả trục quyền lực toàn cầu.
Thoạt nhìn, thách thức luôn nhiều hơn cơ hội. Và dĩ nhiên, Trump hiểu rất rõ điều đó. Ông biết mình đang bước vào một cuộc chiến trường kỳ. Chính vì thế, giờ đây, dư luận Mỹ đã bắt đầu râm ran về khả năng ông Trump trở lại Nhà Trắng thêm một nhiệm kỳ thứ ba – dù là trực tiếp hay gián tiếp.
Và cũng chính vì vậy, chúng ta thấy một Trump ngày càng quyết liệt hơn, ráo riết hơn trong việc triệt tiêu ảnh hưởng của đảng Dân chủ, giành lại quyền chủ động chính trị. Nhưng bên dưới bề mặt chính trị, một trận chiến khác cũng đang âm thầm diễn ra – cuộc chiến giữa các nhóm tinh hoa.
Một bên là nhóm tinh hoa mới mà Trump đại diện – với tư duy thay đổi, phá vỡ hệ thống cũ. Một bên là nhóm tinh hoa truyền thống – những người đã kiểm soát nước Mỹ suốt hàng thập kỷ qua.
Đây không phải là thuyết âm mưu. Đây là thực tế – là cuộc tranh giành quyền lực ở tầng sâu nhất của chính trường Mỹ. Và Trump biết rõ: nếu không thể giữ được Nhà Trắng, thì việc kiểm soát các nhóm tinh hoa chính là cách duy nhất để đảm bảo kế hoạch của ông được tiếp tục – dù ai là người cầm quyền.
Với Trump, đồng đô la không chỉ là một đồng tiền. Nó là nền tảng cần được bảo vệ – nhưng đồng thời cũng là vũ khí tối thượng trong kế hoạch tái thiết nước Mỹ.
Hơn gần một thế kỷ qua, đồng USD là mặt trời trung tâm của hệ thống tài chính toàn cầu. Nhưng hiện tại, vị trí ấy đang lung lay – không chỉ bởi các đối thủ địa chính trị, mà trớ trêu thay, còn bởi chính cách mà ông Trump sử dụng nó khi cầm quyền.
Trump không nhìn đồng USD như một phương tiện trung lập. Với ông, đồng đô la là quân hậu trên bàn cờ quyền lực. Một quân cờ mạnh mẽ, cơ động, có thể xoay chuyển cục diện.
Và như mọi quân hậu trong ván cờ chính trị – sức mạnh của nó sẽ quyết định thế trận. Nhưng cũng chính sức mạnh ấy, nếu dùng không khéo, sẽ phản tác dụng và kéo theo những rủi ro không lường trước được.
Tiếp theo, chúng ta sẽ cùng phân tích sâu hơn: Trump đang sử dụng đồng USD như thế nào, và điều đó dẫn tới những hệ lụy tiềm tàng ra sao.
Nếu bạn thấy những gì đang diễn ra chỉ là bề mặt – thì xin hãy ở lại, vì phía sau còn là cả một “trò chơi lớn” mà đồng đô la chính là lá bài quan trọng nhất.
Trong một thế giới mà hơn một nửa thương mại quốc tế và gần 90% dự trữ ngoại hối được định danh bằng đồng đô la Mỹ, nước Mỹ đã vươn lên nắm giữ quyền lực tài chính vượt trội.
Từ khả năng áp đặt các lệnh trừng phạt, kiểm soát hệ thống thanh toán toàn cầu, cho tới việc buộc các quốc gia khác phải “mua lấy sự ổn định” bằng cách tích trữ USD, Mỹ đã xây dựng được một hệ thống tài chính toàn cầu lấy đồng đô la làm trung tâm.
Và Donald Trump – một tay chơi lọc lõi trên bàn cờ chính trị và kinh tế – hiểu rất rõ: sức mạnh của nước Mỹ đến từ đâu.
Chính vì vậy, ông đã làm tất cả những gì có thể để củng cố và kéo dài thời gian thống trị của đồng USD. Trong chiến lược đó, có thể nhận ra ba mũi nhọn chính, ba hướng tấn công rõ rệt mà Trump đã theo đuổi nhằm bảo vệ đồng đô la như một vũ khí chiến lược tối thượng.
Mũi nhọn thứ nhất: Kiềm chế sự trỗi dậy của đồng Nhân dân tệ
Trung Quốc từ lâu đã không giấu tham vọng biến đồng Nhân dân tệ thành đối thủ cạnh tranh trực tiếp với đồng đô la.
Họ thúc đẩy các thỏa thuận hoán đổi tiền tệ song phương, khuyến khích giao dịch dầu mỏ bằng Nhân dân tệ, và mạnh tay đầu tư vào hệ thống thanh toán quốc tế CIPS – với mục tiêu thoát khỏi vòng kiểm soát của USD.
Trump thấy rõ: nếu để quá trình này diễn ra trơn tru, Mỹ sẽ đánh mất đòn bẩy quan trọng nhất của mình.
Vì vậy, ông áp đặt các đòn thuế khắc nghiệt – không chỉ để làm chậm đà tăng trưởng kinh tế của Trung Quốc, mà còn để buộc các quốc gia khác phải chọn phe: hoặc đứng cùng đồng USD, hoặc chấp nhận rủi ro khi giao dịch bằng Nhân dân tệ.
Mũi nhọn thứ hai: Làm chậm quá trình phi đô la hóa từ phía Nga và nhóm BRICS
Sau nhiều vòng trừng phạt từ phương Tây, Nga đã bắt đầu tăng dự trữ vàng, thực hiện giao dịch bằng đồng nội tệ với Trung Quốc, Ấn Độ và phát triển hệ thống thanh toán riêng mang tên SPFS.
Nhưng thay vì đối đầu trực diện, Trump chọn cách hòa dịu với Moscow. Đây là một nước cờ ngoại giao chiến thuật cao: tạo ra một khoảng lặng, một “vùng đệm” để cố gắng chia rẽ trục Nga – Trung Quốc, từ đó làm chậm nỗ lực thiết lập hệ thống tài chính độc lập khỏi đồng USD.
Điều đó cho thấy, ngoài những đòn thuế quan, Trump còn sử dụng địa chính trị như một bàn cờ chiến lược, khôn ngoan và đầy toan tính.
Mũi nhọn thứ ba: Tận dụng lợi thế nợ bằng USD để tái cơ cấu nền kinh tế Mỹ
Trump không xa lạ gì với nợ. Đối với ông, nợ không phải là gánh nặng – mà là công cụ để đàm phán và đầu tư.
Khi nợ công của Mỹ đã vượt quá 30.000 tỷ USD, phần lớn lại được định danh bằng chính đồng USD – Trump hiểu rằng: Mỹ hoàn toàn có thể mở rộng chi tiêu công, đưa chuỗi sản xuất quay về nước mà không phải lo hậu quả ngay lập tức.
Vì nếu trong tương lai đồng USD mất giá – điều hoàn toàn có thể xảy ra khi hệ thống tài chính toàn cầu dần dịch chuyển sang các đồng tiền khác – thì phần nợ khổng lồ của Mỹ sẽ bị pha loãng.
Nói đơn giản: Mỹ nợ bạn 100 đô. Hôm nay, 100 đô mua được 2 cân gạo. Về bản chất, Mỹ đang nợ bạn 2 cân gạo, chứ không phải mấy tờ giấy bạc.
Nhưng nếu vài năm tới, giá trị 100 đô chỉ còn mua được 1 cân gạo, thì Mỹ sẽ chỉ phải trả một nửa so với lúc đầu. Một cách xóa nợ mềm mại, đầy toan tính.
Hãy tưởng tượng thế này: Mỹ là con nợ lớn nhất thế giới. Nếu bạn là Trung Quốc, Việt Nam, Nhật Bản, hay các quốc gia giàu tài nguyên khác – bạn đang giữ tài sản dưới dạng USD.
Bạn có muốn Mỹ sụp đổ không? Có muốn đồng USD lao dốc không phanh?
Tất nhiên là không. Vì nếu USD sụp đổ, tài sản của bạn cũng bốc hơi theo.
Và đó chính là trò chơi thời gian mà Trump đang chơi. Ông đặt cược rằng mình có thể dùng sức mạnh hiện tại của đồng USD để tái cấu trúc lại toàn bộ nền kinh tế, trước khi đồng tiền này mất đi vị thế bá chủ.
Đồng USD – vừa là lá chắn bảo vệ nước Mỹ, vừa là lưỡi kiếm để định hình lại trật tự thế giới. Và Donald Trump, với tất cả sự sắc sảo và quyết liệt, đang làm tất cả để đồng tiền này giữ được ngôi vương lâu nhất có thể.
Hãy tưởng tượng bạn cầm trong tay 100 đô la Mỹ. Hôm nay, số tiền ấy có thể mua được 2 cân gạo. Nhưng nếu vài năm sau, đồng USD mất giá, 100 đô ấy chỉ còn mua được 1 cân gạo thì sao?
Về lý thuyết, Mỹ vẫn trả bạn đúng 100 đô, không thiếu một xu. Nhưng giá trị thực mà bạn nhận được đã bị giảm một nửa. Và đó chính là bản chất của trò chơi tài chính mà Mỹ đã chơi suốt nhiều thập kỷ:
Trả ít nợ đi, mà không cần thương lượng gì cả.
Đây là lý do vì sao trong quá khứ – và đến tận ngày hôm nay – nước Mỹ luôn lo sợ viễn cảnh đồng USD mất giá.
Họ luôn cố giữ đồng tiền này ổn định – ít nhất là trong mắt thế giới. Bởi vì USD không chỉ là tiền, nó là công cụ của quyền lực mềm, là chìa khóa để Mỹ thao túng trật tự toàn cầu.
Ai kiểm soát dòng tiền, người đó viết lại luật chơi.
Giữ cho USD đáng tin cậy, ổn định chính là cách để các nước khác tiếp tục sử dụng, tích trữ, và phụ thuộc vào nó.
Một hệ thống nơi mọi con nợ đều lo Mỹ phá sản, nhưng không ai dám để điều đó xảy ra.
Nhưng trong tương lai, dưới thời Trump – điều đó có thể sẽ thay đổi.
Khi ông Trump thúc đẩy một nước Mỹ quay về bên trong, xây dựng nội lực kinh tế thực chất, phục hồi năng lực sản xuất và chủ quyền kinh tế – thì quyền lực mềm thông qua đồng USD, văn hóa hay định chế quốc tế sẽ không còn là ưu tiên số một.
Và trong bối cảnh đó, việc đồng USD yếu đi không còn là thảm họa – mà lại là một cơ hội chiến lược.
Khi USD mất giá, những món nợ khổng lồ của Mỹ – vốn được định danh bằng chính đồng tiền của họ – sẽ tự động xóa mờ theo thời gian.
Trong khi thế giới ôm đô la, Mỹ lại ôm hàng hóa, công nghệ, tài nguyên và quyền lực thực chất.
Một ván cờ chỉ siêu cường mới dám chơi. Và nếu thành công, nước Mỹ sẽ bước sang một kỷ nguyên mới:
Không còn sống dựa vào đặc quyền của đồng tiền, mà mạnh bởi chính nội lực của mình.
Tất nhiên, mỗi nước đi đều mang trong nó rủi ro phản đòn.
Chính sách thuế quan, các biện pháp vũ khí hóa đồng USD – tuy hiệu quả trong ngắn hạn – lại khiến thế giới càng thêm quyết tâm thoát khỏi hệ thống tài chính do Mỹ kiểm soát.
Việc nhóm BRICS công bố kế hoạch xây dựng một đơn vị thanh toán chung vào năm 2024 là một lời cảnh báo rõ ràng.
Lạm dụng sức mạnh của USD để gây sức ép nếu không đi kèm sự ổn định và lòng tin sẽ chỉ khiến thế giới càng khao khát tìm phương án thay thế.
Và khi đó, đồng USD sẽ không còn là biểu tượng của an toàn – mà trở thành thứ mà người ta muốn né tránh.
Donald Trump không ảo tưởng. Ông không mù quáng tin rằng USD sẽ trường tồn như các chính quyền truyền thống từng làm.
Ông biết rõ: Thời kỳ nước Mỹ độc quyền chi phối hệ thống tài chính quốc tế đã bước vào giai đoạn thoái trào.
Các dấu hiệu đang ngày một rõ ràng:
-
Sự trỗi dậy của Nhân dân tệ,
-
Thỏa thuận song phương không dùng USD,
-
Dự trữ vàng tăng mạnh ở các quốc gia không thân Mỹ,
-
Và các hệ thống thanh toán riêng như SPFS của Nga hay CIPS của Trung Quốc.
Thậm chí, là cả một đồng tiền chung của BRICS đang được hình thành.
Nhưng thay vì cố chống lại xu thế ấy bằng niềm tin viển vông, Trump chọn một chiến lược thực dụng và táo bạo hơn:
Kéo dài sự thống trị của USD bằng mọi giá – không phải để duy trì mãi mãi, mà là mua thời gian.
Thời gian để tái cấu trúc nước Mỹ, xây dựng một nền kinh tế hậu đô la.
Trong chiến lược của ông Trump, đồng USD không còn là cứu cánh, mà là công cụ, là vũ khí tài chính có hạn sử dụng – được tận dụng đến giọt sức mạnh cuối cùng, để chuẩn bị cho một trật tự mới mà Mỹ sẽ không còn phải dựa vào “đặc quyền tiền tệ” – mà tự đứng vững bằng sức mạnh thật sự.
Bạn có thể xem đây là một ván cờ liều lĩnh, hoặc một cuộc cách mạng chiến lược âm thầm.
Nhưng dù nhìn dưới lăng kính nào, rõ ràng là:
Trump không chơi để giữ nguyên trật tự cũ. Ông đang thiết kế lại toàn bộ bàn cờ – với đồng USD là quân cờ chủ lực, nhưng không phải là đích đến cuối cùng.
Trong một thế giới mà sức mạnh tài chính là quyền lực tối thượng, Mỹ đã sử dụng đồng đô la như một vũ khí chiến lược.
Bằng cách đẩy mạnh xuất khẩu lạm phát, bóp nghẹt các trung tâm tài chính bên ngoài hệ thống Mỹ, Washington buộc các quốc gia – dù muốn hay không – cũng phải dựa vào đồng USD để tồn tại.
Mỗi lần USD bị vũ khí hóa, là một lần nước Mỹ tăng thêm áp lực để duy trì vị thế độc tôn. Nhưng phía sau những cú đánh sấm sét đó, lại là một chiến lược thầm lặng hơn:
-
Đưa chuỗi cung ứng quay trở về nước Mỹ.
-
Tăng cường nội lực sản xuất.
-
Cải tổ cấu trúc nợ công.
Đây là những bước đi nhằm chuẩn bị cho một nước Mỹ không còn sống bằng lợi thế của đồng tiền bá chủ.
Nếu chính quyền của Joe Biden chọn cách bình thường hóa thế giới, giữ vị thế của Mỹ thông qua liên minh và luật chơi quốc tế, thì Donald Trump đi ngược lại hoàn toàn.
Ông tận dụng giai đoạn cuối cùng của quyền bá chủ USD, để viết lại luật chơi. Một luật chơi mà nước Mỹ có thể sinh tồn mà không cần phải thống trị hệ thống tiền tệ toàn cầu.
Nhưng trước khi viễn cảnh đó thành hiện thực, Trump cần USD đủ mạnh, đủ sức nặng để ép phần còn lại của thế giới chơi theo luật của ông – ít nhất là một lần cuối cùng.
Với ông, đây không chỉ là chính sách tài chính, mà là một trận chiến chiến lược – giữa một hiện tại đang lung lay và một tương lai chưa sẵn sàng.
Tuy nhiên, bất cứ chiến lược lớn nào cũng đi kèm với những rủi ro cực cao.
Kế hoạch của Trump – sử dụng USD như một lá chắn để mua thêm thời gian, nhằm chuẩn bị cho một hệ thống kinh tế hậu toàn cầu hóa – là một con dao hai lưỡi.
Chính những biện pháp mạnh tay của ông lại đang làm lung lay chính nền tảng của USD: lòng tin.
Sự dao động trong chính sách thuế quan, thái độ cứng rắn với đồng minh, những tuyên bố bất nhất… tất cả đang khiến giới tài chính toàn cầu rúng động.
Và điều này, cực kỳ nguy hiểm, bởi đồng USD – vốn được định danh là đồng tiền có giá trị quá cao, lại không dựa trên những gì nước Mỹ sản xuất ra, mà dựa vào niềm tin của thế giới.
Giờ đây, các nhà đầu tư đang đặt ra câu hỏi lớn:
Liệu sự thống trị của đồng đô la Mỹ có thể chấm dứt không?
Khi chính chính quyền Mỹ đang dần gây thù chuốc oán với cả những đồng minh thân cận nhất, còn các nhân vật chủ chốt thì bắt đầu mơ hồ về vị thế thật sự của USD.
Mark Sobel – cựu quan chức cấp cao Bộ Tài chính Mỹ – từng nhận định:
“Cuộc chiến thương mại chỉ là ví dụ mới nhất cho sự coi thường phần còn lại của thế giới từ chính quyền này.”
Và ông cảnh báo: “Lòng tin của các đối tác và đồng minh là nền tảng cho sự thống trị của USD. Và giờ, nó đang bị vứt bỏ.”
Sau cú sốc thuế quan của Trump, hai câu hỏi đang ám ảnh các trung tâm tài chính toàn cầu:
-
Liệu tỷ giá đô la có thể giảm mạnh đến mức nào?
Thorsten Slok – nhà kinh tế trưởng tại Apollo – đưa ra một con số đáng suy ngẫm:
Các nhà đầu tư nước ngoài đang nắm giữ:-
19.000 tỷ USD cổ phiếu Mỹ
-
7.000 tỷ USD trái phiếu kho bạc
-
5.000 tỷ USD trái phiếu doanh nghiệp
Một khi xu hướng đầu tư thay đổi, sức ép lên tỷ giá đô la sẽ cực kỳ lớn – và có thể kéo dài trong nhiều năm.
-
-
Nếu dòng vốn tháo chạy khỏi Mỹ, liệu điều này có thể đánh sập vai trò đặc biệt của đồng USD trong hệ thống tài chính toàn cầu không?
Đây không còn là giả định. Đây là điều đang dần hình thành khi thế giới bắt đầu đặt câu hỏi về sự bền vững của trật tự tài chính hiện tại.
Trump không phải người bảo vệ đồng đô la.
Ông là người tận dụng những gì còn sót lại từ quyền lực của nó để chuẩn bị cho một nước Mỹ không còn cần đến đặc quyền tiền tệ, mà có thể tự đứng trên đôi chân kinh tế thực chất.
Đó không phải là một chính sách mạo hiểm.
Đó là một canh bạc lớn – và là ván bài cuối cùng của một siêu cường.
Đồng đô la – biểu tượng của sức mạnh tài chính Mỹ – luôn là trung tâm của mọi cuộc tranh luận.
Nó giao động không ngừng, và đi kèm với đó là vô số những chỉ trích, những nỗ lực nhằm phá giá nó.
Thế nhưng, vị thế thống trị của đồng đô la – gần một thế kỷ qua – vẫn được duy trì.
Ít nhất là cho đến giai đoạn hiện nay.
Một số nhà phân tích và nhà đầu tư đã bắt đầu nghi ngờ, rằng cú sốc thuế quan dưới thời Trump có thể là dấu chấm hết cho kỷ nguyên bá chủ của đồng đô la.
Gregory Peter – đồng giám đốc tại quỹ đầu tư PGIM Fiscal Income – cảnh báo rằng:
“Mỹ đã tận hưởng đặc quyền của một đồng tiền dự trữ toàn cầu suốt gần 100 năm. Nhưng cuộc khủng hoảng hiện tại có thể là thứ hủy diệt đặc quyền đó… và chỉ trong chưa đầy 100 ngày.”
Tuần trước, chỉ số DXY – thước đo sức mạnh của đồng đô la so với các rổ tiền tệ chính – đã giảm 2,8%.
Đây là mức giảm mạnh nhất trong ba thập kỷ.
Tuần này, lãi suất kép tiếp tục lao dốc, với dự báo rằng năm 2025 có thể giảm đến 8,2%.
Một giám đốc tài chính Mỹ (ẩn danh) thừa nhận:
“Không chỉ là mất niềm tin về địa chính trị hay thương mại.
Chúng tôi đã khiến cả thế giới nảy sinh một thái độ không thích rõ ràng đối với Mỹ. Và điều đó đang làm tổn hại nghiêm trọng đến đồng đô la.”
Điều đáng nói hơn là đồng đô la hiện đang suy yếu rõ rệt so với các tài sản trú ẩn an toàn như:
-
Franc Thụy Sĩ
-
Yên Nhật
-
Và cả… vàng
Những tài sản này thường tăng giá trong thời kỳ hỗn loạn.
Nhưng đồng đô la – thay vì là nơi trú ẩn – lại bị loại khỏi câu lạc bộ tiền tệ quý giá.
Một tín hiệu khiến nhiều nhà đầu tư và phân tích sốc nặng.
Nói một cách ngắn gọn, vị thế của đồng đô la được duy trì nhờ lòng tin.
Nhưng chính sách của Donald Trump đang khiến lòng tin ấy lung lay dữ dội – có thể là nghiêm trọng nhất trong ba thập kỷ trở lại đây.
Và quá trình suy giảm vị thế độc tôn có thể chỉ mới bắt đầu.
Tuy vậy, đồng đô la vẫn chưa sụp đổ.
Nó vẫn giữ vai trò trung tâm trong hệ thống tài chính toàn cầu:
-
Theo Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF), Mỹ chỉ chiếm 25% GDP toàn cầu, nhưng 57% dự trữ ngoại hối toàn cầu vẫn bằng đồng đô la.
-
54% hóa đơn xuất khẩu toàn thế giới vẫn tính bằng đô la.
-
Trong lĩnh vực tài chính:
-
60% tổng vay và gửi quốc tế là bằng đô la.
-
70% trái phiếu quốc tế phát hành bằng đô la.
-
Trên thị trường ngoại hối, 88% giao dịch liên quan đến đô la.
-
Và hơn 2.000 tỷ USD tiền giấy đang lưu hành, một nửa thuộc về người nước ngoài.
-
Cái giá của sự thống trị đó là gì?
Đồng đô la càng mạnh, tài sản của Mỹ càng đắt đỏ.
Nhưng Mỹ lại có thể vay tiền với chi phí thấp hơn bất kỳ quốc gia nào khác.
Cựu Tổng thống Pháp Valéry Giscard d’Estaing từng gọi đây là:
“Đặc quyền phi thường của Mỹ.”
Bởi họ có thể thao túng cả hệ thống tài chính toàn cầu chỉ bằng lệnh trừng phạt.
John Connally – Bộ trưởng Tài chính dưới thời Nixon – sau khi Mỹ bỏ bản vị vàng, đã tuyên bố một câu đi vào lịch sử:
“Đồng đô la là tiền của chúng tôi… nhưng lại là vấn đề của các ông.”
Tuy nhiên, dưới thời Donald Trump, suy nghĩ đó đã thay đổi.
Chính quyền của ông không còn coi đặc quyền đó là món quà miễn phí.
Họ cho rằng cái giá để duy trì nó đã vượt xa lợi ích.
Đồng đô la quá mạnh đang giết chết các nhà sản xuất Mỹ.
Stephen Miran – cố vấn kinh tế cấp cao của Trump – thẳng thắn nói:
“Nhu cầu lớn với đô la giữ cho lãi suất thấp, nhưng cũng bóp méo thị trường tiền tệ, **tạo gánh nặng lên các công ty và người lao động Mỹ.”
Và vì thế, Trump không bảo vệ đồng đô la để duy trì bá quyền.
Ông dùng nó như một công cụ – vắt kiệt sức mạnh cuối cùng – để mua thời gian, giúp nước Mỹ chuyển mình sang một mô hình hậu bá quyền tiền tệ.
Một ván bài táo bạo. Một nước đi nghịch dòng.
Và có thể, là hồi chuông báo hiệu cho một kỷ nguyên mới.
Trong suốt nhiều thập kỷ, vị thế đồng tiền dự trữ toàn cầu của đồng đô la Mỹ đã đem lại cho nước này một lợi thế to lớn.
Nhưng mặt trái của đặc quyền ấy là: sản phẩm và lao động Mỹ ngày càng trở nên thiếu sức cạnh tranh trên thị trường toàn cầu.
Đồng đô la quá mạnh – và chính điều đó làm hại chính nước Mỹ.
Ngày nay, đồng đô la khó bị thay thế.
Không phải vì nó hoàn hảo, mà vì thế giới chưa có giải pháp nào đủ mạnh để thay thế nó.
-
Đồng Euro là ứng viên duy nhất có thể cạnh tranh, nhưng lại là một liên minh 20 quốc gia, với nền kinh tế không đồng đều.
-
Nhân dân tệ của Trung Quốc tuy đang phát triển, nhưng vẫn bị kiểm soát chặt chẽ.
-
Các đồng tiền khác như franc Thụy Sĩ hay yên Nhật thì… quá nhỏ.
Chính vì thế, sự thống trị của đồng đô la vẫn tiếp tục, không phải vì sức mạnh tuyệt đối, mà vì không có lựa chọn nào khác.
Donald Trump hiểu rõ điều đó.
Chiến lược của ông là biến USD thành công cụ cuối cùng – một đòn đánh để vắt kiệt sức mạnh toàn cầu,
Mua thời gian cho nước Mỹ tái thiết sức mạnh nội tại, chuẩn bị cho kỷ nguyên hậu bá quyền tiền tệ.
Ông dùng các chính sách thuế quan và ngoại giao sắc bén để:
-
Làm chậm sự trỗi dậy của nhân dân tệ
-
Ngăn chặn những hệ thống tài chính thay thế
-
Và tận dụng tối đa lợi ích mà đồng đô la mang lại cho Mỹ
Nhưng, đây cũng là con dao hai lưỡi.
Chính sự bất ổn trong chính sách của ông Trump – từ các quyết định thuế quan đầy kịch tính đến các cú rút lui đột ngột –
đang làm xói mòn lòng tin toàn cầu đối với đồng đô la.
Và lòng tin – mới là nền móng thực sự giữ cho đồng tiền này thống trị gần một thế kỷ qua.
Không có lòng tin, đồng đô la dễ bị tổn thương hơn bao giờ hết.
Rủi ro không chỉ là từ bên ngoài – như các sáng kiến của BRICS, hay nỗ lực giảm phụ thuộc vào đô la của Nga và Trung Quốc.
Mà còn đến từ bên trong – khi Mỹ đối mặt với nguy cơ suy thoái, buộc Cục Dự trữ Liên bang phải giảm lãi suất mạnh, đẩy đô la vào tình trạng suy yếu kéo dài.
Các nhà phân tích tin rằng:
“Đồng đô la đang bị định giá quá cao, và nếu nền kinh tế Mỹ trượt dài trong suy thoái, nó sẽ mất giá thêm nữa.”
Trump biết rất rõ điều này. Nhưng ông vẫn chọn chơi một ván bài nguy hiểm:
-
Dùng USD như vũ khí tối thượng
-
Vắt kiệt lợi ích từ thế giới
-
Rồi tái cấu trúc lại nước Mỹ – từ trong ra ngoài
Tuy nhiên, cũng chính các chính sách đó, đang đẩy nhanh quá trình phi đô la hóa toàn cầu.
Sự thay đổi chóng mặt trong chính sách
Thái độ bất nhất với đồng minh
Sự mất ổn định về định hướng
Tất cả khiến thế giới không còn muốn dựa vào đồng đô la nữa.
Và như Walter Wilson – cựu CEO Citicorp – từng nói:
“Vốn sẽ đến nơi nó được chào đón…
Và chỉ ở lại nơi nó được đối xử tốt.”
Trong gần một thế kỷ, Mỹ là điểm đến hàng đầu của tiền bạc toàn cầu.
Nhưng thời kỳ đó… đang dần kết thúc.
Các nhà đầu tư ngày càng bất an.
Không còn chắc rằng đồng đô la sẽ là vua mãi mãi trong ván cờ tài chính toàn cầu.
Trong tương lai, có thể nó vẫn duy trì vai trò dẫn đầu,
Nhưng vị thế “không thể thay thế” đang mờ nhạt dần theo từng chính sách đầy rủi ro.
Một ngày nào đó, đô la có thể chỉ còn là một trong nhiều đồng tiền mạnh,
Chứ không còn là đồng tiền mạnh nhất.
🎯 Bạn nghĩ sao? Đô la đang bảo vệ nước Mỹ… hay đang kéo nó vào khủng hoảng?
Cuối cùng, Donald Trump đã nhìn thấy điều mà nhiều người né tránh:
Trong một thế giới đa cực đang hình thành, đồng đô la không thể mãi là công cụ lũng đoạn toàn cầu mạnh mẽ nhất của nước Mỹ.
Sự suy yếu – là điều không thể tránh khỏi.
Và đó là lý do vì sao mọi chính sách ông theo đuổi, từ:
-
Chiến tranh thương mại
-
Siết nhập cư
-
Rút lui khỏi các hiệp định quốc tế
Đều chỉ phục vụ một mục tiêu duy nhất:
Tái thiết sức mạnh nội tại của nước Mỹ.
Trump hiểu rằng:
Thời của sự thao túng mềm qua tiền tệ, văn hóa, truyền thông toàn cầu…
Sắp kết thúc.
Ông chọn con đường khác – đầy rủi ro, đầy va đập –
Chuyển trục quyền lực về sức mạnh thực chất, từ:
-
Sản xuất
-
Công nghiệp
-
Năng lượng
-
Và người lao động Mỹ
Một nước Mỹ tự lực, trần trụi hơn, nhưng cũng… thật hơn.
Nhưng câu hỏi lớn vẫn còn đó:
Chiến lược này có đủ nhanh, đủ sâu, và đủ bền vững…
Để bù đắp cho sự thoái trào của những đặc quyền mà Mỹ từng sở hữu không?
Mỹ – một quốc gia đã quá quen với việc ra lệnh bằng đồng đô la,
Bằng đỉnh bức tín nhiệm, bằng Hollywood và CNN,
Liệu có đủ bản lĩnh để trở lại là một siêu cường thực dụng – nơi mọi giá trị đều được xây lại từ con số 0?
Donald Trump đang đánh cược rất lớn.
Ông không cố níu giữ vương miện.
Ông chuẩn bị cho ngày mà nó rơi khỏi đầu –
Và biến nước Mỹ thành một quốc gia không cần vương miện, vẫn đủ sức nặng.
Nhưng để tới được đó – Mỹ sẽ phải đi qua một cú sốc.
Một cú sốc…
Khi cả thế giới không còn nghe tiếng Mỹ như mệnh lệnh nữa.
Khi ánh hào quang từ đồng đô la không còn đủ để che giấu những vết nứt bên trong.
Liệu nước Mỹ có đủ nội lực để tái thiết một lần nữa?
Hay hành trình đó sẽ bộc lộ những điểm gãy không thể cứu vãn trong lòng nước Mỹ hiện đại?
Với một chiến lược nguy hiểm nhưng cần thiết như thế,
Không ai – kể cả Donald Trump – có thể biết trước kết cục.
Và câu trả lời duy nhất…
Chỉ còn có thể tìm thấy trong thời gian.
🎥 Cảm ơn các bạn đã theo dõi hết video. Nếu các bạn cảm thấy video hữu ích hãy chia sẻ cho những ai đang quan tâm, để lại bình luận bên dưới video, bấm nút like, đăng ký kênh và bật chuông thông báo để theo dõi những video tiếp theo. Xin chào và hẹn gặp lại các bạn!